Cỏ ba lá Moskva – Akhmatova

Đã lâu lắm rồi mình không dịch thơ Akhmatova. Hôm qua ngẫu nhiên thấy bên blog bác Đông A dịch phần 1, mình lại … ngẫu nhiên dịch. Gọi là để giảm stress cũng được, dù sao cũng sẽ là một bước ngoặt mới của đời mình.

Bản tiếng Nga mình lấy ở chỗ này http://bit.ly/136Zrbf 

Kể ra mà nói, cái tên chung của chùm thơ này làm Nina hơi băn khoăn. Nếu đúng là để chỉ loài thực vật cỏ ba lá, thì nó chả liên quan gì đến nội dung. Cho nên, Nina đoán là có lẽ nó chỉ mang tính biểu tượng cho chùm ba bài thơ mà thôi. Nhưng vẫn dịch tạm cái tên chung là Cỏ ba lá Moskva.

Трилистник московский

Анна Ахматова

1. Почти в альбом

Услышишь гром и вспомнишь обо мне,
Подумаешь: она грозы желала…
Полоска неба будет твердо-алой,
А сердце будет как тогда – в огне.

Случится это в тот московский день,
Когда я город навсегда покину
И устремлюсь к желанному притину,
Свою меж вас еще оставив тень.

Cỏ ba lá Moskva

Anna Akhmatova

1 Gần như đề vào album

Anh nghe sấm, và sẽ nhớ tới em
Anh sẽ nghĩ: cô ấy mong giông tố…
Trên nền trời dọc ngang vạch đỏ,
Và trái tim sẽ bốc lửa như xưa.

Điều đó sẽ xảy ra vào một ngày kia
Khi em rời Moskva này mãi mãi.
Và hướng tới trời xanh bao mong đợi,
Để lại bóng mình ở giữa các người.

2. Без названия

Среди морозной праздничной Москвы,
Где протекает наше расставанье
И где, наверное, прочтете вы
Прощальных песен первое изданье —
Немного удивленные глаза:
“Что? Что? Уже?.. Не может быть!” —
Конечно!..”
И святочного неба бирюза,
И все кругом блаженно и безгрешно…

Нет, так не расставался никогда
Никто ни с кем, и это нам награда
За подвиг наш.

2. Không có tiêu đề

Moskva ngày lễ đang giá lạnh
Là nơi chúng ta nói lời xa cách
Và là nơi anh sẽ đọc cũng nên
Những bài hát chia tay, tập đầu tiên –
Đôi mắt sẽ có chút ngạc nhiên:
“Cái gì? Là sao? Không thể!” –
Tất nhiên!..”
Bầu trời ngọc lam trong ngày lễ bình yên
Tất cả chung quanh khoan khoái hồn nhiên.

Ôi không, chẳng bao giờ người ta
Lại chia tay như thế, nên chúng ta
Đáng được thưởng vì chiến công này đấy.

3. Ещё тост

За веру твою! И за верность мою!
За то, что с тобою мы в этом краю!
Пускай навсегда заколдованы мы,
Но не было в мире прекрасней зимы,
И не было в небе узорней крестов,
Воздушней цепочек, длиннее мостов…
За то, что все плыло, беззвучно скользя.
За то, что нам видеть друг друга нельзя.

1961—1963

3. Nâng cốc

Uống mừng niềm tin và lòng chung thủy!
Vì chốn này hai ta vẫn bên nhau!
Dù chúng ta bị phù phép đời đời
Nhưng không mùa đông nào đẹp hơn thế trên đời,
Không có thánh giá nào đẹp hơn thế trên trời,
Xích hoa mỹ hơn, hay cầu lại dài hơn…
Uống vì những gì đang im lặng trôi qua.
Uống vì ta chẳng nhìn thấy được ta.

1961—1963

Leave a comment